Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

THẦN ĐỊA MỸ SƠN


Tham đi là bẩm sinh của mình, nhưng chuyến đi nào, Mỹ Sơn cũng bị bỏ qua. Lần này lèo lái dần dần mới kéo mọi người ghé được. Hậu quả, gần 2h sáng mới về đến nhà.

Và như dự đoán, mọi người chỉ đi 1 khu duy nhất rồi chặc lưỡi, hoang tàn đổ nát chứ có quái gì mà xem. Chịu vào đến các khu bên trong, toàn là tây.

Riêng mình, bài học nhớ đời là đọc cái gì cũng lướt phát rồi nhớ cảm tính. Lâu nay chỉ nghĩ Mỹ Sơn là 
 phế tích  thành trì cũ của nước Champa. Trật lất, ngu nhất mà tưởng giỏi nhì. Đây là nơi vua chúa Champa cúng tế thần, kiểu như đàn Nam Giao của ta, nơi chỉ dành cho bậc vương triều với trời đất thần linh. Mỹ Sơn, gọi là thần địa thì đúng hơn, không có thánh nên không có thánh địa.

Có rất nhiều kiểu giải thích sự diệt vong của nhà nước Champa, nhưng với mình nguyên nhân cội rễ ấy là khoảng cách của người dân và giới vương gia quý tộc cai trị của Champa quá lớn, quá khác nhau, nên diệt vong và thất truyền là tất yếu, bởi vương triều ấy, đất nước ấy trong lòng dân Champa chả đáng kể gì, hình như cho đến bây giờ vẫn thế.









 

Làm dáng chút

Bát nhang của thằng Ba Bớp nào để ở cái tượng, rất là ngu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét